HOTLINE: +84 913.135.453

Live The Ranger Life: Theo Bước Chân Người Chiến Binh

Autopress.vn - Hạnh phúc là những khoảnh khắc sống của hành trình, nếu không bước đi dù chỉ là tâm thức.. người ta chỉ sống như một cái bóng mà không hình. Phiêu bạt một đời lãng phí, rồi tan vào cát bụi vô tận. Người chiến binh một đời lập thân, ngạo với nhân gian một cái tôi. Có những gã “Ranger” như thế, tự tin đương mình đạp lên số phận, chất lửa trong họ cháy rực. Họ là niềm vui, là cơn gió tự do thổi qua mọi ngọn núi, dẫn dắt những tinh thần yếu ớt đi qua đầy ải. Ranger là chiến binh, Ranger cũng là chiếc xe duy nhất kiêu hãnh như vậy. Tôi đã gặp họ trong một chuyến chạm tới đỉnh trời Tây Bắc.

Gạt bỏ công việc ngập trong mệt mỏi băn khoăn với đủ thứ hỉ nộ mà đời luôn ném vào mặt bất kỳ lúc nào, chả cần lí do hay xót thương. Tôi đi theo nhóm bạn lên núi chơi, những thung lũng tít trên cao nguyên hoang vắng hung hiểm bạt ngàn chỉ đá lạnh và cỏ cháy miền Hà Giang. (Trọn bộ hành trình Raptor chinh phục Tây Bắc xem phim tại đây)

Một đoàn những chiếc bán tải Ranger, Raptor ngầu dữ khoáng đạt như người Mỹ đưa chúng tôi nuốt đường vượt núi phăng phăng. Lái xe và trò chuyện với những người bạn mới. Bỗng nhận ra cuộc sống hóa ra vẫn vô cùng đáng yêu và thử thách chỉ là một cuộc rong chơi. Mỗi một bước thang leo tới đã là một đỉnh trời, không cần phải mong ngóng khổ sở cái bậc thang cuối cùng mơ hồ trong vô tận.  

Những chiếc Ford Ranger, Raptor cho tôi thấy niềm vui yêu sống, cho tôi thấy cái lạc thú của sức mạnh và sự kiên định mở lối mà đi. Cho tôi thấy chất “Ford” giữa gian khó thật bản lĩnh. Những cú thốc ga vượt đèo cheo leo, phóng như bay trên đồng cỏ sông ngầm, leo những con dốc tới 14 tầng kinh khủng trong mắt kẻ lữ hành.

Chỉ có họ những người “Ford” quả thực là biết sống. Họ cũng trải qua đủ thứ gian khó từ khủng hoảng lao đao khắp thế giới, từ những trận suy giảm thách thức kinh tế, kỹ thuật công nghệ… Họ vẫn vượt lên vực dậy cả một đế chế của nền công nghiệp ô tô nước Mỹ. Họ vẫn sáng tạo ra những mẫu xe khiến cả thế giới lại tiếp tục ngã mũ và say mê. Họ vẫn mạnh mẽ trở lại sau những cú ngã tưởng chừng tan nát. Khó khăn dường như chỉ là một ngã rẽ khác trên con đường họ đang đi tới!

Lái và thở chung với từng rung động từ khối thép Ranger Raptor trên từng cây số núi rừng Việt Nam, tôi thấy Ford thật xứng đáng để đi cùng. Kể cả trong dịch bệnh hoang tàn, tôi tin họ sẽ chỉ mạnh hơn. Khi phải đóng cửa nhà máy vì Covid, thì họ xây dựng mở rộng xưởng để chuẩn bị làm ra những chiếc xe mới. Tôi khâm phục sức sống mãnh liệt của cái tinh thần đó. Chiếc xe không còn là một cỗ máy sắt thép vô tri, chiếc xe là ngọn gió mát thổi đi cái mệt mỏi cho ai được lái nó.

Một người bạn mới trong đoàn, một gã nghệ sỹ kì dị vốn không còn bình thường về thể chất – Lân Trần, tay chơi mô tô hiển hách ngày xưa giờ phải ngồi xe lăn. Cũng đã khiến tôi ngỡ ngàng chợt nhận ra mình hóa ra còn không lành lặn bằng gã. Quãng hơn 10 năm trước, Lân Trần là một tay đua mô tô nhiệt huyết bên trời Âu, chơi xe bạt mạng và phóng khoáng, giao du với đủ nhóm hội thanh niên Tây từ đua đường phố tới vào sân tranh giải. Chạy xe hàng ngàn km chỉ để nói một câu chuyện, uống một cốc café… Gã đã phải gắn cuộc đời với chiếc xe lăn sau một tai nạn mô tô tại Bỉ.

Từ một người trẻ ngạo nghễ, Lân rơi xuống vực sâu với những cơn trầm cảm và ý định bỏ đời. Nhưng rồi chính cái sức mạnh ẩn sâu trong tâm trí của người “chiến binh” đã đẩy anh tự vượt lên khỏi bóng tối. Trở lại với cuộc sống tràn đầy ánh sáng và yêu thương với gia đình và bạn bè ở Sài Gòn. Và Lân “xe lăn” bây giờ lại là một NAG hết mình với phong cách chụp chân dung. Lân cũng rất đam mê sưu tập các búp bê điện ảnh (figures), anh đang sở hữu một lượng búp bê mô hình rất lớn tại Sài Gòn... Quả là thú vị khi nhìn gã này với Ranger, như một đôi ăn khớp. Bởi ở họ có cùng thứ lửa hiên ngang, cùng thứ lạc quan, vui vẻ, và những năng lượng tích cực tỏa ra. Lân là nguồn cảm hứng rất mạnh cho tôi chạm tới câu chuyện “Sống chất như Ranger” của Ford.

Nhìn họ, những người bạn đồng hành cười tươi trong nắng. Chạm nghe những rung động từ chiếc xe uy dũng nuốt đường… Và nhìn Lân – một gã nghệ sỹ ngồi xe lăn mà ánh mắt rực khát khao trước Tây Bắc với mình vốn quá quen. Tôi ngỡ ngàng nhận ra; Người ta ai cũng được sinh ra và ban cho sự sống như nhau, vậy tại sao phải chọn sống gục ngã trước số phận. Buồn vui chỉ là cách mình chọn, sống hiên ngang tự tại cũng là mình muốn. Chúng ta không thể chọn phía trước như thế nào, nhưng chúng ta luôn có thể quyết định sẽ làm gì.

Điều bất ngờ nhất khiến tôi như vỡ ra cái ánh sáng của một cách sống mạnh mẽ, lại là câu nói tươi tắn của Lân. Khi hỏi rằng anh ước mơ gì nếu lại lành lặn bình thường? Lân trả lời rằng: "Được sống như bây giờ trong vòng tay gia đình, bạn bè là một điều kỳ diệu, và anh không có mong ước gì hơn!"

Chinh phục hóa ra không phải để đòi hỏi, là cái bản lĩnh phân định phong thái. Ford Ranger không gầm rú để đua tranh, Ford Ranger chính là tinh thần của cuộc đua. Lân Trần không gồng người thách thức số phận, Lân chính là chủ nhân của số phận. Còn tôi! Tôi sẽ nhìn cuộc sống hôm qua, hôm nay và ngày mai như nó vẫn vậy, như ngắm một buổi sớm mai tới khi buông nắng. Như chất sống của Ranger, cứ “Up and Over” kiên cường tự tại vui với đời.

Nhật Minh

Theo CNOTO

KÉO TIẾP ĐỂ XEM NỘI DUNG ...

Thoát